News Ticker

Menu

Lặng lẽ

"Anh vẫn thích ngồi cafe một mình và ngắm nhìn đường phố lững thững buông mình theo từng làn khói xe. Anh thích thu mình trong một góc nhỏ yên tĩnh để nhớ về những hoài niệm của ngày cũ xanh xao. Ở đâu đó, anh lại được tìm thấy chính mình, là một vùng ký ức nhàn nhạt về những điều xa xôi diệu vợi, là một thoáng mơ hồ hiện lên hình dung em của những ngày vẫn còn nhau. Một chút nhớ bâng quơ, một chút buồn lơ đễnh.


Đến tận bây giờ anh vẫn thấy mình là một kẻ ích kỉ vô cùng. Anh không thể san sẻ tình thương trong tim mình cho bất kỳ một ai, ngoài em. Anh lại càng không thể nhìn em cười đùa hồn nhiên với những người dưng xa lạ mà không hờn trách ưu tư, anh lo sợ yêu thương nơi em chỉ là nửa vời. Phải chăng anh luôn là một kẻ hẹp hòi và cạn nghĩ!? Bởi tình yêu, nếu không được nuôi dưỡng bằng niềm tin và sự chân thành thì trước sau cũng như một, chỉ mãi là sự cố chấp và chia lìa đoản hậu.

Những ngày xưa ấy, giờ chỉ còn là những quá vãng ảo ảnh, có đôi lần hiện về trong tiềm thức. Anh không thể ngồi thảnh thơi mà đếm lại hết thảy những kỉ niệm cùng hoài ức xưa cũ đã từng trôi tuột tầm với. Mặc cho cơn mưa kia cứ thoả sức tì hằn vào lòng người những vết lồi lõm chai mòn không thương tiếc. Ngày ấy, với riêng anh là một nỗi buồn dai dẳng.

Đã từng vì nhau, đã từng thề non hẹn biển, nhưng đến cuối cùng vẫn phải cay đắng nhận ra, chỉ là người dưng thân thiết, chưa từng đi xa hơn cái gọi là "quen biết". Vậy thề để làm gì? Hẹn để làm gì?

Vẫn biết ngay từ đầu chỉ là thứ tình cảm huyễn hoặc mà hai đứa lầm tưởng là "tình yêu", tại sao cứ phải mặc sức cào cứa thêm vào tim nhau những vết xước mãi không bao giờ lành lặn. Suy cho cùng, đó cũng chẳng phải là một thứ ảo tưởng mơ hồ nào cả, chỉ đơn giản là một người vì bản tính tham lam nên chấp nhất níu tay, còn một kẻ vì say luỵ men tình nên chẳng đành lòng buông bỏ. Cứ thế, vô tình đẩy nhau vào cuộc chơi trốn bắt, tìm đuổi, mà chẳng biết đâu là điểm dừng. Đến khi chùng chân mỏi gối, liếc mắt nhìn quanh, mới nhận ra rằng, từ đầu chí cuối mình vẫn luôn là một kẻ cô đơn mà không hề hay biết. Giữa chúng ta đã từng có những ngày rộn rã tiếng cười, đã từng mê mải gọi tên nhau trên những cung đường hạnh phúc, đã từng làm tất cả vì nhau, nhưng, đến cuối cùng vẫn không thể yêu nhau.

Anh chênh vênh ngồi nhìn cốc cafe. Chẳng có gì ngoài một màu đen kịt không thấy đáy. Hà Nội ngổn ngang trăm bề, anh loay hoay trăm lối. Cốc cafe biết khi nào có thể nhìn thấy đáy nếu không tự mình nhấp môi uống cạn. Quá khứ biết khi nào cho quên nếu không dứt khoát lìa tay buông bỏ?

Chúng ta có thể làm tất cả cho nhau, nhưng không thể yêu nhau. Anh chẳng có gì trao em ngoài tình thương. Em chẳng để lại gì cho anh ngoài những tổn thương lẫn đau thương hẫng hụt..."

-Storm-

Nếu có tâm sự, hãy chia sẻ với newsandnice nhé

Share This:

Post Tags:

Trái Tim Của Gió

Sắc đẹp tự nó đủ thuyết phục đôi mắt của người đàn ông mà chẳng cần đến một nhà hùng biện. Không gì khiến người phụ nữ xinh đẹp hơn là niềm tin rằng họ xinh đẹp.

Không có nhận xét cho " Lặng lẽ "

  • Để thêm 1 biểu tượng hãy ấn Hiện Icons
  • Để thêm code [pre]code here[/pre]
  • Để thêm hình ảnh [img]IMAGE-URL-HERE[/img]
  • Để thêm video chỉ cần dán link như https://www.youtube.com/watch?v=Nw4qgAbiGno